Skip to main content

Radio “Tiếng nói nước Nga” phỏng vấn Kramnik (09/16/2014)

Đăng ngày 16/09/2014 bởi Administrator

M.MANAKOVA: Xin anh cho biết, càng lớn tuổi hơn, anh càng lo lắng nhiều hơn trước các trận đấu quan trọng hay là ít lo lắng hơn?

Kramnik: Ít lo lắng hơn, chắc chắn là ít lo lắng hơn.

M.MANAKOVA: Học được kinh nghiệm?

Kramnik: Đơn giản là tôi già đi. Tôi nghĩ rằng đây là một quá trình tự nhiên, đặc biệt là khi bạn đã đạt được rất nhiều trong cờ vua. Ngoài ra, có sự đánh giá lại những gì quan trọng nhất trong đời bạn, khi bạn có hai con, bạn sẽ hiểu ra rằng: cờ – không phải là điều duy nhất trong cuộc sống. Vì vậy, tôi chơi bình thản hơn. Nhưng tôi nghĩ rằng nếu bây giờ tôi chơi với sự căng thẳng như khi tôi 20 tuổi, tôi sẽ không chịu được. Dù sao tuổi tác không cho phép tôi chịu tải như hồi trẻ nữa. Tôi nghĩ rằng đó cũng là một phản ứng của cơ thể – phản ứng tự bảo toàn.
SUROV : Trước cuộc nói chuyện của chúng ta không lâu, Boris Postovskyi có đề nghị hỏi anh vài câu. Xin lỗi , tôi lại quay về đề tài World Cup. Tình huống khi mà anh cùng với Aronian tham gia World Cup có bình thường không? Và tồi tệ hơn cả là anh mang lại một xuất cho Karjakin tại giải candidates.

Kramnik : Về câu hỏi đầu tiên – tôi nghĩ rằng đó là sai. Đúng ra, những người đã có xuất dự giải candidates, không được phép tham gia những giải chọn người vào giải candidates. Vì vô tình hay cố ý họ sẽ loại, hoặc giúp ai đó. Trong trường hợp của tôi – để loại, ví dụ, Vachier -Lagrave , hoặc những ai mà tôi thắng trên đường vào trung kêt? Điều này là không hoàn toàn đúng đắn. Và cả trong giải Grand Prix cũng vậy. Rất không bình thường, nếu trong giải Grand Prix, nói ví dụ , đương kim VĐTG tham gia. Chắc chắn, đó là tuyệt vời cho giải đấu, nhưng theo tôi, không có ai có quyền làm” khách du lịch” trong một giải đấu, khi mà trong giải đó diễn ra cuộc đấu tranh khốc liệt để dành chỗ dưới ánh mặt trời. Chính vì vậy, tôi đã gửi một lời đề nghị cho FIDE qua liên đoàn cờ vua Nga , nói rằng nếu FIDE cho phép tôi không tham dự World Cup, thì tôi sẽ không chơi . Không phải không tham gia là quan trọng với tôi, vì nếu cần tham gia tôi vẫn có thể tham gia. Chỉ đơn giản là tôi cho rằng sự tham gia của tôi không hoàn toàn đúng đắn. Nhưng FIDE bắt tôi phải tham gia. Họ nói rằng: tôi bắt buộc phải tham gia, đó là nguyên tắc. Vì thế tôi đã chơi . Không phải là tôi đang phàn nàn về điều đó, nhưng nó không hoàn toàn đúng . Điều này , tất nhiên, chỉ là chi tiết. Có lẽ không quá quan trọng , nhưng trong các chu kỳ tiếp theo cần phải chỉnh lý lại vấn đề này.
Đối với câu hỏi thứ hai , tại sao lại là tôi giúp Ka-ria-kin? Nhiều người nói rằng Ka-ria-kin cần phải từ chối tham gia giải candidates-là những câu chuyện ngớ ngẩn . Chú ấy kiếm được xuất cho giải candidates hoàn toàn xứng đáng, nhờ Rating của mình. Vậy thì còn gì để tranh cãi? Chu ấy không thể kiếm được xuất qua các giải Grand Prix hay World Cup , nhưng sao nào? Có luật lệ , và chú ấy theo luật lệ này lọt vào giải candidates. Vì vậy, ở đây tôi không thấy …
E.SUROV : Anh ta được tham dự theo điều luật, và không ai tranh luận với điều đó. Nhưng xuất hiện một câu hỏi là: điều luật đó có tốt không?

Kramnik : Tôi nghĩ rằng đó là bình thường . Tôi cho rằng nên có một-hai người có xuất theo rating, bởi vì rating – về bản chất cũng là giải đấu loại, đó là kết quả của kỳ thủ trong một năm. Và tôi thậm chí không biết điều gì là khó khăn hơn : được lựa chọn theo rating hoặc giành chiến thắng tại Grand Prix. Có thể được lựa chọn theo rating thậm chí khó khăn hơn . Bởi vì rất nhiều người, ví dụ, Topalov , người đã chiến thắng tại Grand Prix, theo rating thì sẽ không có xuất. Vì vậy, lựa chọn theo rating cũng là phương pháp lựa chọn khá nặng nhọc. Và tôi nghĩ rằng đó là điều tốt khi mà có nhiều kiểu lựa chọn khác nhau , và rating là một dạng lựa chọn hoàn toàn khác. Đây không phải là cho ai đó một xuất miễn phí. Cần phải làm việc hết mình để có được rating đủ để được lựa chọn. Còn trên thực tế … Vâng, Sergei ở đâu đó có một chút may mắn . Nhưng , cuối cùng, còn nhiều người gặp may mắn. Ví dụ, Dima Andreykin – sau khi để thua Dreev đã dành chiến thắng bằng quân đen, trong khi kém thế hơn. Nếu không thắng, cậu ấy sẽ không được tham gia giải candidates . Vì vậy, một chút may mắn – đó là một phần của thể thao, và không có gì đáng ngạc nhiên cả. Cậu ấy gặp may, và tôi mừng cho cậu ấy.

M.MANAKOVA: Nhưng Andrejkin đã được vào danh sách siêu kỳ thủ? Cậu ấy đã có thể được gọi là một siêu kỳ thủ?
Kramnik : Hiện tại vẫn quá sớm . Để được như vậy cần có một rating nhất định.Theo tôi cậu ấy bị đánh giá hơi thấp. Rating của cậu ấy rõ ràng là dưới sức chơi. Cậu ấy là một cầu thủ cờ vua thực sự khá, theo tôi rating tầm 2750 – đó là trình độ của cậu ấy. Và rating hiện tại của cậu thấp hơn rõ ràng so với sức chơi. Nhưng cần làm rõ một điểm, chúng ta gọi ai là siêu kỳ thủ? Tôi cho rằng siêu kỳ thủ là top-10. Xếp cậu ấy vào top-10 là quá sớm. Cậu ấy cần phải chứng minh rằng cậu ấy đang chơi với trình độ của top-10. Nhưng cậu ấy chơi rất khá, rất rắn và thắng cậu ấy cực khó, đó là điều không thể phủ nhận. Mặt khác, cậu ấy vẫn cần phải học dành chiến thắng. Thắng nhiều hơn cậu ấy thắng bây giờ để trở thành một siêu kỳ thủ. Tất nhiên , đánh hòa cậu ấy đã biết tốt – và tôi nói điều này không phải là mỉa mai , bởi vì thủ hòa cũng là rất khó khăn . Và cậu ấy phòng thủ rất tốt, và thậm chí cả siêu kỳ thủ cũng rất khó thắng cậu ấy. Đây là một điểm mạnh lớn. Nhưng yếu điểm của cậu ấy là ít thắng và yếu về khai cuộc. Nếu như cậu ấy biết thắng nhiều hơn bây giờ, và nâng được trình độ khai cuộc thì cậu ấy có thể trở thành siêu kỳ thủ.
……….
M.MANAKOVA: Anh có đánh nhau bao giờ không?

Kramnik: Khi còn nhỏ đó là điều tất nhiên, có vài lần. Và có ai là không đánh nhau bao giờ? Nhất là ở Liên Xô. Vả lại tôi sinh ra ở tỉnh lẻ. Tuy nhiên tôi không bao giờ là người gây sự.
M.MANAKOVA: Tôi muốn đặt một câu hỏi, có điều tôi không biết làm thế nào để xây dựng nó. Nhưng tôi nghĩ rằng anh sẽ hiểu tôi. Anh là một người rất khoan dung, độ lượng. Trước đây tôi đã từng nghĩ rằng anh có quan điểm xã hội như vậy cho dễ sống. Nhưng khi tôi đọc bài phỏng vấn của anh mà trong đó anh nói rằng anh muốn sống hòa đồng với bản thân, với mọi người, với thế giới xung quanh, tôi hiểu ra rằng đó là quan điểm về nhân tâm của anh. Nếu như lấy những nhân vật trong Kinh Thánh, thì có thể nói anh là Aaron-anh trai của Mô-i-xêy – ông là một linh mục và một người của hòa bình. Đồng thời là một nhà vô địch thế giới, có thể ví anh là Mô-i-xêy – một người trên muôn người, là đỉnh cao nhất. Và hàng triệu người nhìn vào anh,hy vọng được nghe từ anh một số ý kiến bất thỏa hợp, cực kỳ cứng rắn. Nhưng lại nghe thấy một cái gì đó khoan dung, hòa hợp, không xúc phạm bất cứ ai. Anh có cảm thấy rằng sứ mạng của anh, của nhà vô địch là phải dẫn mọi người theo? Và trong anh sao lại có thể cùng sống hai điểm trái ngược này?
Thứ nhất, tôi phải nói với chị rằng: đấy là một huyền thoại không phù hợp với thực tế. Điều đó chỉ đúng trên cái nhìn không sâu. Tôi nghĩ rằng tôi rất thiếu sự thỏa hợp so với các kỳ thủ khác. Ví dụ, so với Kasparov : Tôi nghĩ rằng bây giờ anh dễ đi đến thỏa hợp hơn tôi . Tôi thường bày tỏ quan điểm không trùng với đa số, và do đó, tôi nghĩ rằng tôi không được nhiều người để ý. Tôi chắc rằng đó là lý do vì sao sự nổi tiếng của tôi là thấp hơn nhiều so với Kasparov, và so với nhiều kỳ thủ khác cũng vậy, nhưng tôi hoàn toàn không lo lắng về điều đó, thậm chí tôi còn hài lòng, và tôi nghĩ rằng nếu tất cả mọi người đều quý mến bạn, nghĩa là bạn có gì đó sai, bạn không thành thật. Có thể tôi hơi phóng đại một chút , nhưng nói chung tôi không muốn để tất cả đều quý mến mình, và tôi tin rằng đây là một dấu hiệu cho thấy bạn đang rất không thành thật. Hoặc bạn thực sự có một cơ địa như vậy, hoặc bạn là thiên thần, hoặc bạn không thành thật.Điều thứ nhất, thứ hai đôi khi cũng có, nhưng điều thứ ba gặp nhiều hơn nhiều. Còn nói tôi là người dễ thỏa hiệp thì tôi không đồng ý. Tôi chỉ là một người đàn rất bình tĩnh, cân bằng và hoàn toàn không cực đoan. Tôi là một người xa lạ với chủ nghĩa cực đoan dưới mọi hình thức . Có lẽ tôi thành một người như thế này là vì, tại một thời điểm nào đó, mười hay mười lăm năm trước, tôi bắt đầu nghiên cứu triết học phương Đông . Nói rằng tôi bỏ hết tâm trí vào đó thì hơi quá , nhưng tôi đã bắt nghiên cứu. Phật giáo , Đạo, Đạo Lão Tử, và còn nhiều thứ khác. Và tôi hoàn toàn tin tưởng vào con đường trung dung, con đường Phật. Tôi tin rằng con đường đúng – đây là con đường ở giữa, không hô khẩu hiệu, không có cực đoan, chỉ có ý nghĩ đúng đắn, tĩnh tâm, sự cố gắng hiểu người khác và sự cố gắng tìm một quyết định hợp lý . Nó thực sự là một phần của tôi.

M.MANAKOVA: Xin hỏi anh, tội lỗi của con người được chia một cách tương đối thành bốn loại: sự tức giận, trầm cảm, nhẹ dạ và nói nhiều, muốn hưởng thụ. Thông thường, mỗi người đều mắc phải ít nhất một tội lỗi trong bốn. Anh mắc phải điều gì?
V. KRAMNIK: Điều thứ tư là chắc chắn. Cả cuộc đời tôi cho tới giờ đã chứng minh điều đó. Tôi hút thuốc nhiều năm, tuy nhiên đã bỏ được. Không bao giờ uống rượu nhiều quá, nhưng hồi trẻ cũng chẳng kém ai. Và cũng hơi lười nhác, bao giờ cũng phải đấu tranh với bản thân. Cái gì cũng có, nhưng nếu nói về những tội nỗi trên, thì muốn hưởng thụ là nhiều nhất. Nhưng tôi cố gắng đấu tranh với nó.
E. SUROV: Theo tôi hiểu: triết học phương đông có ảnh hưởng tốt.
V. KRAMNIK: Trong triết học phương đông không có khái niệm tội lỗi. Triết học phương đông tương đối khác. Nhưng nó giúp tôi rất nhiều, nó làm con người tôi thay đổi nhiều. Tôi bình tâm hơn, cân bằng hơn. Có thể tôi đánh mất những điểm mạnh nào đó của mình. Nhưng tôi rất hài lòng với những thay đổi đã sảy ra với tôi trong 15 năm qua. Tôi không phải là đấng tối cao để phán xét: những thay đổi đó là tốt hay xấu, nhưng tôi cảm thấy có sự hòa đồng, hoặc nói một cách to tát, thấy mình hạnh phúc hơn. Có lẽ đó là điều chứng minh rằng triếthoọc phương đông đem lại kết quả tốt với tôi.
M.MANAKOVA: Vladimir, anh là người may mắn. Bây giờ tôi hay xem những bài ginagr về may mắn trên YouTube. Anh có thể cho biết cẩm nang của sự may mắn?
V. KRAMNIK: Tại sao chị cho rằng tôi là người may mắn? Tôi không nghĩ như vậy.
M.MANAKOVA: Anh không nghĩ như vậy? Nhưng theo vẻ mặt của anh……
V. KRAMNIK: Không, tôi có thể hài lòng hay là vui vẻ. Tất nhiên là tôi không cho rằng mình là người bất hạnh. Tôi hài lòng với bản thân và cuộc sống của mình. Nhưng những gì tôi đạt được-đều nhờ sự cần cù vô bờ và không phải ngay từ lần đầu đã đạt được. Vì vậy không thể nói rằng tôi là người may mắn, mọi ước muốn đều được, chỉ cần xòe tay ra. Tôi không thấy như vậy. Tuy nhiên than phiền về số phận tôi không thể, và sẽ không làm thế. Còn cẩm nang của sự may mắn….Theo tôi, ngoài ảnh hưởng của tính cách còn phải biết vượt qua bản thân, nhưng đó không phải là cẩm nang của sự may mắn, mà theo tôi, là cẩm nang của thành công. Vì thành công không phải bao giờ cũng là may mắn. Thành công không phải bao giờ cũng là may mắn, thành công và may mắn không phải là một. Còn cẩm nang của sự may mắn chị cần hỏi người nào may mắn, ai mà ngày nào cũng thắng trong casino cả 1000000. Còn tôi không thuộc hạng người may mắn.

Hỏi/Đáp

ĐÓNG

Câu hỏi của bạn đã được gửi! Vui lòng refresh để gửi câu hỏi mới.

Hãy điền vào các thông tin ở form bên dưới.

Tên *
Email *
URL (include http://)
Tiêu đều *
Câu hỏi *
* Bắt buộc